Xuân đã về của tuổi thơ
Xuân về, làng tôi ngập tràn sắc hoa. Trong mỗi ngõ nhỏ, từng nhà, hương bánh chưng thơm lừng, tiếng cười nói rộn ràng. Tết thủa nhỏ, mùa của yêu thương, của áo mới, phong bao lì xì và những trò chơi giản dị. Ký ức ấy, ngọt ngào và đầy ấm áp, mãi là mùa xuân bất diệt trong tim tôi.
Xuân đã về trên quê hương tôi, mang theo hơi ấm của nắng mới và tiếng cười rộn rã khắp mọi nẻo đường. Tôi sinh ra và lớn lên ở một ngôi làng nhỏ ngoại thành Hà Nội, nơi mà mỗi dịp Tết đến, không chỉ không gian mà cả thời gian cũng như chậm lại, để mọi người có thể tận hưởng từng khoảnh khắc của mùa xuân yêu thương.
Những ngày cuối năm, làng tôi bắt đầu nhộn nhịp với những công việc chuẩn bị cho Tết. Không khí se lạnh của mùa đông dần được thay thế bằng sự ấm áp, như thể cả thiên nhiên cũng đang hối hả chuẩn bị cho một khởi đầu mới. Cây cối đâm chồi nảy lộc, hoa cải vàng rực cánh đồng, những đám mạ của người nông dân xanh mướt và đặc biệt là những cành đào, cành mai bắt đầu hé nụ, báo hiệu một mùa xuân tươi sáng đang về.
Tôi còn nhớ như in, mỗi buổi sáng sớm, tôi thức dậy bởi tiếng gà gáy và mùi hương bánh chưng nồng nàn từ bếp nhà hàng xóm. Trong cái lạnh của buổi sáng cuối năm, mùi hương ấy càng trở nên đậm đà, khiến lòng người ấm áp và thêm phần hứng khởi. Mẹ tôi luôn là người dậy sớm nhất, mẹ bắt đầu với việc rửa những chiếc lá rong được ngâm cuống trong nước, vo gạo, thổi cơm đậu để chuẩn bị gói những chiếc bánh chưng thật đẹp và xanh, với hy vọng mang lại may mắn, no đủ cho gia đình trong suốt một năm.
Ngày Tết ở làng tôi không thể thiếu tiếng trống hội, tiếng pháo nổ và những lời chúc tụng nhau sức khỏe, hạnh phúc. Những đứa trẻ chúng tôi được mặc những bộ quần áo mới tinh, sặc sỡ màu sắc, có đứa vẫn mặc nguyên đồ mới tinh chưa giặt, chạy nhảy khắp nơi, cười đùa vô tư lự. Tôi nhớ lắm cái cảm giác hồi hộp khi xếp hàng chờ đến lượt nhận lì xì từ ông nội, cha mẹ, và cảm giác sung sướng khi mở ra thấy tờ tiền mới cứng nằm gọn trong phong bao đỏ thắm ấy.
Nhưng có lẽ, điều khiến tôi mong chờ nhất vào mỗi dịp Tết chính là hoa xuân. Xuân đã về, và hoa xuân cũng đã nở. Những ngày giáp Tết, tôi thường theo mẹ ra chợ hoa. Chợ hoa Tết ở làng tôi không lớn, nhưng lại rất đặc trưng với những hàng hoa đủ màu sắc rực rỡ. Tiếng người mua kẻ bán, tiếng cười nói rộn ràng, mùi hương của hoa tươi quyện lẫn với mùi bánh chưng, mứt gừng nồng nàn khiến không khí trở nên đậm đà hơn. Tôi nhớ mãi hình ảnh mẹ tôi đắn đo lựa chọn từng cành đào, từng cành mai, bởi mẹ luôn muốn mang về nhà những điều tốt đẹp nhất.
Mỗi năm gia đình tôi lại dành dụm để mua được một loại hoa đặc trưng của mùa xuân như đào, quất, mai. Sau khi được trưng bày vào ngày Tết chúng sẽ được mang ra vườn trồng để năm sau tiếp tục được bày ngay hiên nhà. Cùng với đào, là những chậu quất trĩu quả, những cành mai vàng rực rỡ, tất cả cùng nhau tạo nên một bức tranh xuân đầy màu sắc và tràn đầy sức sống. Tôi thường giúp mẹ chăm sóc những chậu hoa, tưới nước, bón phân, và đôi khi là nói chuyện với chúng, như thể chúng có thể hiểu và cảm nhận được tình cảm của chúng tôi.
Ngôi nhà của tôi ngày đó được trang hoàng bằng những chậu hoa đồng tiền đỏ rực, lọ hoa lớn ở giữa phòng khách được pha trộn giữa hoa bướm, hoa thược dược, hoa violet. Cây đào sum xuê đặt trước cửa chính của nhà, với những bông hoa đào hồng phấn, cánh mỏng manh, nhưng lại có sức sống mãnh liệt, tựa như chúng đang mỉm cười chào đón mọi người vào nhà.
Những ngày Tết, tôi cùng bạn bè rong ruổi khắp làng để chúc Tết cô, dì, chú, bác. Chúng tôi được mời vào nhà, thưởng thức bánh kẹo, mứt và những ly nước chè xanh thơm lừng. Mỗi nhà chúng tôi ghé qua đều có những cách trang trí khác nhau, nhưng điểm chung là sự ấm cúng, hạnh phúc và niềm vui mừng của một năm mới.
Đêm giao thừa là khoảnh khắc thiêng liêng nhất. Cả làng tôi tụ họp ở sân đình, mắt đổ dồn về phía bầu trời đêm, chờ đợi những tiếng pháo hoa đầu tiên báo hiệu một năm mới đã đến. Tiếng pháo hoa nổ vang, ánh sáng rực rỡ bừng lên khắp bầu trời, và mọi người ôm nhau chúc mừng. Tôi nhìn lên bầu trời, lòng tràn đầy ước vọng và niềm tin vào một năm mới tốt lành.
Xuân đã về, và nó mang theo không chỉ sự mới mẻ, mà còn là những ký ức tuổi thơ đẹp đẽ mà tôi sẽ mãi gìn giữ. Những ngày Tết ấy, với những cành hoa xuân nở rộ, đã trở thành phần không thể thiếu trong câu chuyện cuộc đời tôi. Dù bây giờ, khi đã xa quê, những ký ức ấy vẫn luôn sống động như thể mới diễn ra ngày hôm qua.
Tết không chỉ là dịp để tôi nhớ về quá khứ, mà còn là lúc để tôi hướng về tương lai, mang theo những ước mơ và hoài bão. Xuân đã về, tôi biết rằng, dù cuộc sống có nhiều thăng trầm, thì tình yêu thương, sự ấm áp của gia đình và niềm hạnh phúc của những ngày Tết cổ truyền sẽ luôn là nguồn động viên, là ánh sáng dẫn lối cho tôi trên con đường phía trước.